Mô tả
Đây là cảnh cuối cùng của bộ phim truyền hình, trong đó nhân vật nữ chính không khóc, mà chỉ chỉnh lại tóc một cách ấn tượng, lấy vali ra và đóng cửa lại sau lưng. Trên môi là son màu"cuộc sống mới", trong giọng nói là sự mệt mỏi, nhưng với ánh sáng ngọc trai của phẩm giá. Bởi vì nếu có ai đó là"điên rồ"trong câu chuyện này, thì chắc chắn không phải là cô ấy.
Đây là bài hát, nơi sự oán giận biến thành sức mạnh, và nước mắt biến thành ánh sáng. Nơi câu"ya no estoy tan loca"không nghe như lời bào chữa, mà như chiến thắng. Và dù mọi thứ ở đó đều ngập tràn mùi nước hoa của người khác, nhưng không khí giờ đây cuối cùng cũng trong lành - và trong đó có mùi tự do, cà phê buổi sáng và những quy tắc mới của trò chơi.
Lời bài hát và bản dịch
Lời cho bài hát này vẫn chưa được thêm.