Mô tả
Bài hát này nghe như một cuộc tranh cãi với thời gian, trong đó kẻ thù chính là chiếc đồng hồ treo tường. Trong bài hát, thời gian lúc thì đập vào lưng, lúc thì đánh cắp những phút giây, lúc thì đột nhiên biến thành món quà, nếu bạn kịp nhận ra. Ở đây không có sự đạo đức giả, chỉ có sự thừa nhận trung thực: tất cả những gì đã trải qua - cả những chiến thắng và những sai lầm - đều trở thành bài học, và mỗi giây đều đòi hỏi sự chú ý, như thể cát đang chảy trong chiếc đồng hồ cát vô tận.
Âm nhạc giữ sự cân bằng giữa sự tức giận và lòng biết ơn: như thể ai đó vừa mắng mỏ lịch vừa ôm lấy cuộc sống vì nó tồn tại.
Lời bài hát và bản dịch
Lời cho bài hát này vẫn chưa được thêm.