Mô tả
Trong bài hát này là lửa và tro tàn, nơi mỗi nhịp điệu như tia lửa, và mỗi từ như cái nhìn cuối cùng vào mảnh đất bị thiêu đốt. Ở đây không cần nhiều lời để hiểu: khi cảm xúc cháy rụi, không còn gì ngoài sự nặng nề và những mảnh thủy tinh vỡ vụn. Anh ta quan sát thế giới xung quanh đang bốc cháy và đặt ra câu hỏi duy nhất:"Bạn không cảm thấy xấu hổ sao?"Các bản nhạc dường như đã cháy rụi, nhưng vẫn tiếp tục vang lên, bất chấp những cây cầu bị thiêu rụi và những giấc mơ tan vỡ. Ở đây có chỗ cho sự tức giận và nỗi buồn dai dẳng, và nốt cuối cùng không phải là lời cầu xin, mà là lời cảnh báo:"Quần của bạn đang cháy, đã đến lúc phải hạ nhiệt."
Lời bài hát và bản dịch
Lời cho bài hát này vẫn chưa được thêm.