Mô tả
Đôi khi nỗi đau không đến với tiếng thét, mà với giọng nói nhẹ nhàng mang âm hưởng Albania. Như thể ai đó đã không trả lời cuộc gọi. Hoặc xóa tên, nhưng để lại mùi nước hoa trên gối. Bài hát này nghe như một monologue nội tâm của người đã tha thứ, rồi hiểu, và sau đó - thay đổi ý định. Đôi khi thẳng thắn như cuộc trò chuyện trên phố trước cửa nhà. Đôi khi nhẹ nhàng, gần như thì thầm, như thể những lời nói không dành cho tai nghe mà dành cho ký ức. Ở đây, người ta yêu thương thật lòng, giận dữ chân thành, và buông bỏ... chỉ trên lý thuyết. Và vâng, nếu có thể quay lại, không ai sẽ làm"gabime". Nhưng âm nhạc, giống như cảm xúc, mang lại cả những gì không còn đau đớn nữa.
Lời bài hát và bản dịch
Lời cho bài hát này vẫn chưa được thêm.