Mô tả
Ban đầu mọi thứ diễn ra chậm rãi. Như thể bạn đang đi dọc bờ biển. Cát dưới chân, gió thổi. Không có gì báo trước - và đột nhiên: sỏi, độ dính, một giọng nói không la hét mà như đang thì thầm bên trong. Và không buông tha. Trong bài hát này không có những câu hát quen thuộc về"mọi thứ sẽ ổn". Ở đây - khi bạn muốn thoát ra, nhưng không thể thở. Khi tự do không phải là"ra đồng", mà chỉ là không bị mắc kẹt trong chính mình. Khi mỗi từ"cắt","xé","để chảy máu"nghe đáng sợ... nhưng giải phóng. Như là sự rạn nứt với một thứ thối rữa, từ lâu đã giả vờ là một phần của cơ thể. Nặng nề. Tối tăm. Nhưng có lẽ là trung thực.
Lời bài hát và bản dịch
Lời cho bài hát này vẫn chưa được thêm.