Mô tả
Tiếng vỗ tay và âm nhạc xen kẽ nhau, như thể cuộc sống đang tổ chức một buổi hòa nhạc trong bếp: ồn ào, lộn xộn, nhưng vì lý do nào đó lại rất dễ chịu. Đầu tiên là lời thừa nhận sai lầm, điều mà có thể được xếp vào thể loại"kinh điển của thể loại"- khi mọi thứ sụp đổ, nhưng bạn vẫn là người có lỗi. Sau đó là sự chuyển đổi nhẹ nhàng sang sự hỗn loạn của hình ảnh: hoa hồng, mặt trời, những con đường xa lạ và những quy tắc mà không ai có ý định tuân theo.
Bài hát này không có ý muốn tỏ ra nghiêm túc - nó nói về việc những lời bào chữa có thể nghe buồn cười và kỳ lạ như thế nào nếu được đưa ra dưới nhịp điệu và tiếng vỗ tay. Kết quả là vừa mỉa mai vừa hơi cảm động: như thể cuộc sống lại quyết định đùa giỡn, và âm nhạc đã hỗ trợ cho điều đó.
Lời bài hát và bản dịch
Bài hát này là nhạc không lời.