Mô tả
Nó có mùi như nhựa đường sau cơn mưa, nó bỏng rát trong ngực bạn - nghĩa là nó đã được bật. Ca khúc này nghe như mã đường phố va chạm với triết lý rung cảm khắc kỷ. Đây không phải là về độ bóng hay về “thành công-thành công”, mà là về cách đứng vững trên đôi chân của mình, ngay cả khi mặt đất sụp đổ dưới chúng.
Đâu đó trong nhịp điệu giữa “nhận đòn” và “đừng quên thở”, có thể thấy rõ một điều gì đó gần như dịu dàng: sự tận tâm với chính mình, lời hứa với bản thân, nỗ lực để không trở nên cay đắng. Đôi khi - một nhịp thô bạo, như một cái tát vào sau đầu, rồi đột nhiên - một câu hỏi trầm lặng: “Nếu bạn buông bỏ mọi thứ và không thử lại thì sao?” Nhưng không, bạn không thể. Bởi vì “mãi mãi” không chỉ là một từ mà nó là cài đặt mặc định.
Không dành cho những đôi tai tò mò. Dành cho những ai biết cảm giác vực mình dậy từng mảnh và bước ra thế giới một lần nữa, ngay cả khi ánh sáng là ngọn đèn lồng dưới cửa sổ.
Lời bài hát và bản dịch
Lời cho bài hát này vẫn chưa được thêm.